Mùa xuân chín

Chúa Xuân gõ cửa bên thềm
Chạm vào má thắm ngọt mềm môi em
Gió xuân lay động sau rèm
Giục ai tỉnh giấc dậy xem mùa về.
Giật mình qua một cơn mê
Ô hay xuân đã sớm về rồi sao ?
Chỉ qua một giấc chiêm bao
Mà sao trời đất làm xao xuyến lòng.
Chờ em vừa hết ngày đông
Mong mùa xuân đến tơ hồng anh trao
Cùng xuân mở cửa bước vào
Bàn tay đan nắm … xôn xao nụ tình.
Giọt thương giọt nhớ vô hình
Bao năm trải mộng mơ mình thành đôi
Hương xuân đã ngát đất trời
Đan tay xiết chặt không rời người xa.
Giữa đất trời chuyển giao hòa
Bờ môi quấn quyện vỡ òa giấc mơ
Thỏa bao nhiêu nỗi mong chờ
Cùng mùa xuân chín vô bờ yêu thương.